TRANG THƠ THẦY ĐẶNG BÁ TIẾN

|
Vài nét về tác giả
Thầy Đặng Bá Tiến (Sơn Lộc, Can Lộc, Hà Tĩnh) là cựu học sinh khóa 3 (1968-1971), cựu giáo viên Thể dục (1982-1987), nhưng là một người đam mê văn chương nghệ thuật. Ngay từ những ngày dạy học ở trường THPT Lý Tự Trọng, thầy đã có một số bài thơ, bài báo đăng ở các báo và tạp chí trung ương và địa phương, đã sinh hoạt trong Hội văn nghệ Nghệ Tĩnh. Vào Tây Nguyên làm báo Lao động, thầy có điều kiện phát huy sở trường của mình ở một số lĩnh vực như viết báo, làm thơ, sáng tác ảnh nghệ thuật. Thầy là Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam, Hội viên Hội Nhà báo Việt Nam, Hội viên Hội Nghệ sĩ nhiếp ảnh Việt Nam (tước hiệu A.VAPA), Hội viên Liên đoàn Nhiếp ảnh nghệ thuật Quốc tế (tước hiệu A.FIAP). |
Tác phẩm
- Yêu thương thầm thì (Thơ, in chung).
- Lời chân thành với cỏ (Thơ, NXB Văn nghệ TP Hồ Chí Minh năm 2009).
- Rừng cổ tích (trường ca, NXB Hội Nhà văn năm 2014).
Giải thưởng
- Giải Nhất cuộc vận động sáng tác văn học về đề tài Công nhân giai đoạn 2010 - 2014, do Hội Nhà văn Việt Nam và Tổng Liên đoàn lao động Việt Nam phối hợp tổ chức với trường ca Rừng cổ tích.
- Giải Nhất Thơ Hội Văn học – Nghệ thuật Đắk Lắk năm 2012 và 2013.
- Huy chương Vàng nhiếp ảnh Asahi Shim Bum, Nhật Bản (2005)
- Huy chương Vàng Hồng Kông (2008)
- Huy chương Bạc Bồ Đào Nha (2005)
- Huy chương Đồng Italia (2010)
- Giải Nhất ảnh đẹp Du lịch Việt Nam (2005)
CÁC EM LÀ NGƯỜI HIỆN THỰC ƯỚC MƠ!
(Thân yêu tặng các em học sinh
Trường THPT Lý Tự Trọng, Thạch Hà, Hà Tĩnh)
Có một thời áo vá chân trần
chúng tôi học bằng bàn tre trong lũy đất
chúng tôi học giữa mong manh còn - mất
trong tiếng máy bay gào và bom nổ ngày đêm
Có một thời như thế đấy các em
bom giặc đã xé tim bao người bạn
đốt mơ ước non tơ trong lửa đạn
chúng tôi đến trường đầy đau xót hờn căm
Nhưng khát vọng tương lai như thể trăng rằm
niềm tin vẫn chói ngời tâm tưởng
Chúng tôi biết chăm ngoan, thấm sâu lời thầy giảng
biết sống ở đời phải nhân nghĩa, yêu thương
Và thế hệ chúng tôi đã chẳng tầm thường
người ra trận một lòng vì Tổ quốc
người lên giảng đường quyết làm giàu tri thức
biết chắp cánh cho mình cùng Đất nước bay cao
Các em hôm nay như bông hoa đang hé nụ ban đầu
sẽ rực rỡ khoe màu và tỏa hương thơm ngát
trời hòa bình bao la thỏa niềm khao khát
để các em tung cánh đại bàng
nhưng tự bây giờ là chim non trên mặt đất
phải luyện cánh dẻo dai mới thành được chim bằng
phải rèn trái tim xúc cảm trước vầng trăng
gặp giọt sương biết nghĩ về tâm hồn trong trẻo
hiểu định lý, định đề… dẫn ta vào muôn nẻo
của trời mênh mông và đất rộng dài
Cuộc đời các em sẽ là hoa thơm ngát hương bay
sẽ là đại bàng giữa trời mây xanh biếc
nếu hôm nay các em có tình yêu tha thiết
với mái trường và lời giảng của thầy cô
các em sẽ là người hiện thực những ước mơ!
MẸ QUÊ
Xa quê
giờ đã bạc đầu
vẫn còn nhớ mãi một câu gọi đò:
“Đò ơi… trời đã túi mò (1)
mau mau cho với… con so đang chờ”…
Tiếng gọi đò
văng vẳng trong mơ
giữa khuya khoắt
bỗng giật mình thảng thốt
ngỡ thấy Mẹ trên chuyến đò ngày trước
đêm Ngàn Sâu hun hút gió mùa…
Quê mình nghèo
nương sỏi, ruộng chua
năm hai vụ cấy trồng
mà hết mùa hết thóc
chẳng thể ngồi nhìn con thơ nheo nhóc
Mẹ quảy gánh ngược ngàn tần tảo bán, mua
con mắm gồng lên, củ sắn cõng về
bàn chân bật máu tươi vì sỏi đá
(giá ghép được dấu chân như mảnh vá
thì dấu chân Người đã kín nước non!)
Chúng tôi dần lớn khôn
nhưng vai Mẹ gầy mòn
bàn chân Mẹ ngày đông sưng tròn đau buốt
Mẹ vẫn bán buôn lần hồi xuôi ngược
nay chợ Gát, chợ Cày
mai chợ Bôộng, chợ Nhe (3)…
câu ví vẫn thiết tha theo bước Mẹ đi, về
đời gian khổ mà lời ca không tắt
phải câu ví ngàn đời tiếp sức
để Mẹ trèo đôộng Bụt, trụt khe Giao
vượt qua dốc đời góa bụa gian lao!
Ba mươi năm rồi:
Mẹ về cõi chiêm bao
nhưng giấc mơ nào con cũng thấy
Mẹ sừng sững giữa trời như rú Hồng, rú Nậy
vai gánh đàn con
vai quảy giặm, vè…
Con Mẹ trưởng thành tung cánh trăm quê
trong mỗi tế bào vẫn mang tình Mẹ
trong huyết quản vẫn chảy dòng máu Nghệ
nên biết sống làm người xứng với Mẹ - Quê Hương!
BMT, 26.2.2014
Chú thích: (1) Túi mò – tiếng Nghệ: Tối không thấy gì phải mò mẫm.
TẢN MẠN TÂY BẮC
Núi giăng thành như lưỡi cưa
xẻ đất trời thành Tây Bắc
chưa đến đây ký ức đã nằm lòng
đã thấy Tô Hoài đứng cười phía trước
đã thấy Nguyễn Huy Thiệp chênh vênh trên đỉnh dốc
thả xuống đồng bằng những Hua Tát, Phiềng Sa…
và ta đã khát khao ánh mắt đêm xòe
đã say men nụ cười cô gái Thái…
Tây Bắc
chiều nay bạn đợi
ta ngược Mộc Châu như ngược lên trời
cỏ và mây bạn bầu quấn quýt
ta với Chị Hằng cùng được kề môi
ly rượu nếp nương em rót tựa sương trời
rót từ ánh mắt nhìn
rót từ làn da trắng
rót từ ngón tay thon
từ trái tim ấm nóng
chảy vòng qua vai
chảy vào trái tim mình
ta chưa uống rượu nào ngon đến thế
em Thái ơi
ta say đến suốt đời!
Dẫu đầu thu
hoa ban chưa nụ
đêm Điện Biên hoa vẫn trắng trời
có chùm ban từ cơn mưa ký ức
có nụ ban em nở tặng riêng người…
Lên Tây Bắc
Ta thành ngơ ngác
mải nhìn theo búi tóc cao ngồng
mải nhìn gánh
toòng teeng người xuống chợ
hương quế hương hồi thoảng theo gót chân thon…
Và ta biết
Mường Thanh nhiều khát vọng
nên mướt xanh trên hoen rỉ một thời
nên lúa chín vàng bên hầm Đờ-cát
phố cao tầng đã mọc chỗ bom rơi…
Và ta biết
chỉ một lần Tây Bắc
trái tim ta sẽ mãi nhắc nơi này
bởi ta nợ nụ ban thu khoe sắc
nợ đầm đìa ánh mắt Mường Lay…
BMT 30/6/2013
MỘT SỐ BỨC ẢNH NGHỆ THUẬT CỦA THẦY ĐẶNG BÁ TIẾN

Bức ảnh đoạt Huy chương Vàng tại cuộc thi ảnh quốc tế Hồng Công “CPA
International Salon of Pictorial Photography – 2008”

|